4 người mẫu chứng minh “tuổi tác chỉ là một con số” trong mùa mốt 2024
Ngày đăng: 10/04/24
“Lão hóa là một quá trình”, dưới đây là 4 người mẫu cao tuổi biến “chặng đường” đó trở nên tốt đẹp hơn.
Đối với nghề người mẫu, tuổi tác có lẽ là một vấn đề nhạy cảm. Thậm chí quá trình lão hóa tự nhiên còn là một nỗi sợ. Bởi lẽ, khi vóc dáng, nhan sắc lẫn sức khỏe không còn đẹp, khỏe như một nụ hồng sắp nở, những người mẫu cũng phải rời sàn diễn, “gác kiếm” về ở ẩn, hay bị gọi là “hết thời”. Lá vàng phải rụng để nhường cho chồi xanh xuất hiện, những người mẫu “lão làng” cũng phải có lúc nghỉ hưu để các ngôi sao mới tỏa sáng. Tuy nhiên, một trong những cảnh tượng thú vị nhất trên các sàn diễn Thu Đông 2024 là sự xuất hiện đầy ấn tượng của dàn người mẫu cao tuổi, sải bước đầy quyền lực. Tại Thành phố New York, Batsheva Hay tổ chức buổi trình diễn dành riêng cho phụ nữ trên 40 tuổi, thậm chí còn để nhà thiết kế huyền thoại NYC Victoria Bartlett làm mẫu với chiếc áo len có in chữ “HAG” (từ chỉ người phụ nữ già). Ở Paris, Olivier Rousteing của Balmain đã tạo nên một sự kết hợp tuyệt đẹp của các người mẫu ở các độ tuổi khác nhau, trong một buổi trình diễn dành riêng cho mẹ anh.
Trong một vài mùa mốt gần đây, các nhà thiết kế đã tạo nên màn gặp gỡ của các tiền bối và hậu bối ngay trên sàn diễn, không chỉ có người mẫu trẻ, người mẫu cao tuổi cũng có cơ hội chiếm sóng. Điều này phản ánh chính xác hơn khách hàng trên thực tế của họ. Lão hóa là một phần không thể tránh khỏi của cuộc sống, dưới đây là những người phụ nữ, những người mẫu ở tuổi xế chiều, những minh chứng sống cho câu “tuổi tác chỉ là một con số”, đặc biệt là trong thời trang – một thế giới đầy khát vọng, nơi không “đánh thuế” bất kỳ giấc mơ hay hoài bão nào. Tạp chí Vogue đã kết nối với bốn người mẫu cao tuổi, những gương mặt góp mặt trong nhiều show diễn trong mùa giải này, để độc giả có thể trải nghiệm cùng họ trong những lúc theo đuổi đam mê, những lần phá vỡ khuôn mẫu, thay đổi, tái định hình và thiết lập các quy ước mới trong nghề làm mẫu.
Bethany Nagy, 53 tuổi, tại show diễn Balmain và Saint Laurent
Tôi bắt đầu làm người mẫu vào năm 1995 khi tôi 25 tuổi. Đúng vật, tôi đã bắt đầu vào thời điểm “nghỉ hưu” đối với một người mẫu. Vào thời điểm đó, tôi đang theo học cao học tại Đại học Texas ở Austin, thuộc Trường Kiến trúc, và cơ hội làm mẫu không ngờ này đến từ Dallas. Bốn tháng sau, tôi có cơ hộp làm việc trong dự án “The Book” của Neiman Marcus và các ấn phẩm hình ảnh khác. Tôi đã đến Paris và sống ở Châu Âu trong một năm, và mọi chuyện bắt đầu từ đó. Tôi đã có cơ hội tham gia showroom của Christian Dior và đó là mùa cuối cùng của Gianfranco Ferré.
Bước vào con đường phù phiếm này, tôi bị bảo phải nói dối về tuổi của mình, đặc biệt là khi sang châu Âu, nên từ năm 25 tôi đã bước sang tuổi 19 một cách bất đắc dĩ. Lúc đó họ nói tôi đã có hai năm tươi đẹp, và tôi đã quá già rồi. Nhưng cơ hội cứ liên tục đến với tôi. Tôi liên tục phát triển, gặt hái được nhiều thành công khi hầu hết phụ nữ nghỉ hưu ở độ tuổi 25. Điều đó rất hiếm. Nếu bạn đến một công ty quản lý người mẫu vào thời điểm đó, bạn sẽ không thấy sự xuất hiện của người mẫu lớn tuổi hoặc bất kỳ ai trên 30 tuổi trừ khi họ là siêu mẫu.
Tôi bắt đầu làm việc với Saint Laurent vào năm 2021. Cụ thể là vào mùa mốt Thu Đông 2021, tôi sải bước lần đầu tiên trên sàn diễn của họ. Đến thời điểm hiện tại tôi đã thực hiện bốn show diễn và ba chiến dịch cùng với họ. Anthony Vaccarello là một con người tuyệt vời và thật tốt bụng. Gần đây, Anthony đã mời nữ ca sĩ kiêm diễn viên, Diana Ross tham gia trong một chiến dịch. Lăng kính sáng tạo của Anthony chào đón mọi người phụ nữ, đa dạng tuổi tác, màu da, vóc dáng lẫn tuổi tác; và tôi cảm thấy rất may mắn khi được trở thành một phần trong đó.
Tôi tưởng mình đã phải dừng lại trước khi Covid-19 bùng nổ. Đó là vào khoảng năm 2017, khi tôi tự cảm thấy rằng bản thân mình không còn muốn tranh giành nữa, ngọn lửa nhiệt huyết với nghề cũng bị dập tắt. Có lẽ, cơ thể, thể chất và nhan sắc của tôi không còn có thể trụ nỗi trong ngành công nghiệp này. Và tôi chẳng muốn đụng vào Botox để níu kéo tuổi thanh xuân, cũng không muốn dây dưa với các chiến dịch quảng cáo Botox hay các công nghệ xâm lấn. Vì sao như vậy? bởi lẽ chỉ đơn giản là tôi yêu bản thân tôi, yêu và chấp nhận sự thay đổi tự nhiên đó. Tôi cũng đã có cơ hội làm mẫu cho Balmain Fall 2024. Tại đây tôi đã có quãng thời gian làm việc tuyệt vời với Olivier Rousteing, gặp gỡ và làm bạn với nhiều đồng nghiệp mới, cũ. Chúng tôi chia sẻ với nhau rất nhiều thứ, kinh nghiệm lẫn bài học quý báu.
Sau Covid, cơ hội tạo ra “cú hit” đầu tiên của tôi trong giai đoạn đó là hợp đồng quảng cáo Maybelline. Từ đó, làn sóng mang tên “người mẫu cao tuổi” cũng bắt đầu nổ ra trong làng mốt. Tôi đang đi làm và thấy một số người mẫu đồng nghiệp mà tôi đã làm việc cùng cũng nhận được những cơ hội tuyệt vời này. Chúng tôi đã ở ngành công nghiệp này một thời gian dài, điều đó tạo nên một cột mốc mới trong sự nghiệp, như một “cái ôm” an ủi và lời công nhận đặc biệt dành cho chúng tôi.
Bonnie Morrison, 48 tuổi, tại show diễn Fforme
Nó thực sự là một trải nghiệm rất vui. Tôi nghĩ khi bạn đã có một sự nghiệp khá trọn vẹn, hãy quay lại với nó theo cách này, đón nhận một cơ hội khác. Tất nhiên căng thẳng và áp lực là điều không thể tránh khỏi, nhưng bạn vẫn phải cố gắng, từ đó bạn có thể tận hưởng nó theo một cách khác, có một cái nhìn khác về nó.
Tôi làm công việc PR đã lâu, hậu trường là văn phòng làm việc của tôi thay vì các sàn diễn sáng đèn. Tôi chưa bao giờ sải bước trên sàn runway như một model thực thụ trước đây. Lần gần gũi nhất với sàn diễn là khi làm việc với Pierre Rougier ở show diễn của Dries Van Noten, khi tìm ra nhịp điệu của các người mẫu. “Người mẫu cao tuổi” – tôi sẽ không nói đó là một giấc mơ mà tôi không biết mình đã có, nhưng đó là một giấc mơ mà tôi đã chờ nó và sẵn sàng đón nhận sau gần một phần tư thế kỷ. Max Ortega, biên tập viên thời trang và stylist của tạp chí Vogue, người làm việc trên các buổi trình diễn thời trang của Fforme, đã nhắn tin cho tôi rằng: “Tôi có một câu hỏi hài hước muốn hỏi bạn”. Thoạt đầu chỉ nghĩ rằng anh ấy hỏi bâng quơ mấy chuyện nhà cửa, vì chúng tôi sống gần nhau. Anh ấy tiếp tục câu chuyện khi nói rằng đang làm việc với Rachel Chandler [giám đốc casting], và tôi đã nói đùa như, “Ồ Rachel đang casting show diễn à?.” Và sau đó anh ấy nói, “Tôi không biết liệu bạn có thích điều tôi sắp hỏi bạn không, nhưng chúng tôi nghĩ có lẽ bạn có thể trở thành người mẫu cho show diễn.”
Càng lớn tuổi, tôi càng nhận ra rằng bản thân mình có xu hướng sống nội tâm như người hướng nội. Nhưng sau đó tôi đã cho mình thời gian để suy nghĩ về điều đó và tôi đã trả lời ấy ấy rằng “Tôi sẽ làm điều đó”. Tôi cũng đã cân nhắc những rủi ro có thể xảy ra. Chắc chắn là tôi có thể ngã, hoặc nghe được những lời xầm xì bàn tán từ khán giả,… Nhưng tất cả những gì tôi cần làm là cố gắng hết mình, mong bản thân có thể vượt ra khỏi vùng an toàn và mọi chuyển sẽ ổn thôi.
Tôi cảm thấy được chăm sóc rất chu đáo trong toàn bộ quá trình làm việc. Mọi người đều rất tốt, đặc biệt là Paul Helbers, giám đốc sáng tạo của Fforme, tất cả họ đều rất chuyên nghiệp và các trợ lý cũng rất vui vẻ. Và điều tuyệt vời về quần áo của Paul là đó là những bộ quần áo mà tôi thực sự sẽ mặc ở đời thường. Ngày biểu diễn, tôi không thể tin được hậu trường lại thoải mái đến thế. Trước buổi biểu diễn, Paul đã nói chuyện với chúng tôi một chút, chủ yếu là trình tự biểu diễn. Tôi đã không quá sợ hãi khi bước lên sàn diễn. Vì bản chất nó không yêu cầu chúng tôi phải nhảy múa hay làm bất cứ điều gì táo bạo. Tôi chỉ tập trung vào từng bước đi của mình, cần phải để mắt tới nhịp điệu của người trước đó.
Stephanie Cavalli, 47 tuổi, tại show diễn Miu Miu
Có rất nhiều thứ đang thay đổi, nhưng tôi cảm thấy rất may mắn khi tận hưởng độ tuổi của mình như hiện tại. Nếu tôi ở độ tuổi của tôi 20 năm trước, có lẽ tôi đã dừng con đường làm mẫu này lại từ lâu rồi, nên tôi cảm thấy rất may mắn khi ở độ tuổi này, tiếp tục làm công việc này ở một góc nhìn khác. Tôi bắt đầu làm người mẫu khi tôi 21 hoặc 22 tuổi. Lúc đó tôi đang ở Milan, tôi là người Ý. Hồi đó, người ta bảo tôi đã quá già để làm người mẫu. Nhưng tôi vẫn tiếp tục làm việc cho đến khoảng 39, 40 tuổi gì đó rồi dừng lại, nhưng chỉ là tạm dừng lại để nghỉ ngơi.
Khi bắt đầu trở lại, tôi nhận thấy được tất cả sự khác biệt và việc trở thành một người mẫu cao tuổi có thâm niên, có kinh nghiệm lâu năm sẽ tốt hơn biết bao so với một người mẫu trẻ. Bối cảnh thời trang hiện tại đã thay đổi và cởi mở hơn rất nhiều. Nếu lúc trước, ở độ tuổi 20, tôi cố gắng biến mình trở thành nhiều phiên bản khác nhau để có thể chiều lòng mọi khách hàng hoặc đối tác làm việc cùng. Tuy nhiên, khi ở chừng tuổi này, tôi cảm thấy bản thân không cần làm điều đó nữa, chỉ đơn giản là chính mình, tỏa sáng bằng màu tóc thật, tự tin với những nếp nhăn do lão hóa, và chấp nhận sự thay đổi trên cơ thể. Từ đó, tôi cũng bắt đầu nhận được nhiều cơ hội quý báo hơn, thu hút sự chú ý từ nhiều thương hiệu cao cấp và xa xỉ hơn. Ngoài ra, những người mẫu như tôi cũng dần được công nhận hơn, một điều mà trước đây hoàn toàn không có. Khi tôi còn trẻ, hình ảnh lẫn cuộc sống của người mẫu thường được xem là những thứ phù phiếm, và không có thật. Nhưng hiện tại mọi chuyện đã được thay đổi theo một cách tích cực hơn.
Đối với hai show diễn Miu Miu mà tôi đã tham gia, tôi thật may mắn khi không phải tham gia casting. Ashley Brokaw, giám đốc casting, đã liên hệ với công ty quản lý của tôi vì họ quan tâm đến tôi. Ban đầu, tôi đã không thể làm được điều đó, nhưng chúng tôi đã tìm ra cách và họ thực sự đã cố gắng thuyết phục tôi đến Paris. Cuối cùng thì tôi cũng đã đi và vào tháng 3 vừa qua, tôi đã tham gia show diễn lần thứ hai của hãng. Cả hai lần đó đều là một trải nghiệm vô cùng tuyệt vời. Dù bận rộn, nhưng tất cả mọi người đều hỗ trợ vui vẻ, tử tế và thoải mái với nhau. Miuccia Prada thực sự tốt bụng, tôi biết cô ấy rất tốt vì tôi đã đọc các cuộc phỏng vấn và đọc một chút về cô ấy, nhưng thật thú vị khi được tận mắt chứng kiến điều đó.
Tôi phải thú nhận rằng việc trở thành một phần của điều này là điều khiến tôi rất tự hào. Hiện nay, tuổi tác là một dấu hỏi lớn, đặc biệt là trong đầu phụ nữ. Làm thế nào để đối mặt với nó, làm thế nào để chấp nhận nó. Tôi nghĩ công việc của các người mẫu trên 40 tuổi như chúng tôi là một trong những cách đáp lại câu hỏi đó một cách duyên dáng nhất. Đó là một bước hướng tới việc chấp nhận bản thân và chấp nhận vẻ đẹp trong mọi thứ. Lão hóa là một quá trình, việc làm cho nó trở nên đẹp đẽ là tùy thuộc vào chúng ta.
Kina Vandevelde tại show diễn Marine Serre và Andreas Kronthaler for Vivienne Westwood
Đối với tôi, câu hỏi “Bạn cảm thấy thế nào khi làm người mẫu ở một độ tuổi nhất định, đặc biệt là đã qua tuổi thanh xuân?”, khá kỳ lạ. Tôi cảm thấy rất tuyệt vời về tuổi của mình và tôi cảm thấy mình còn rất trẻ. Điều quan trọng là cảm giác và con người bên trong của bạn. Tôi không thích nói quá nhiều về tuổi chính xác của mình, tôi muốn giữ một điều gì đó như một bí mật. Nói đúng hơn không muốn tuổi tác là thứ khiến mọi người, thậm chí cả bản thân tôi dùng để phán xét cân nặng, da dẻ, tóc tai. Tôi thích được sải bước trên càn sàn diễn của Marine Serre và Ester Manas vì họ luôn ca ngợi sự sự hòa nhập và vẻ đẹp đa dạng. Thật tuyệt vời khi trở thành một phần của kỷ nguyên mới này, nơi mọi người ngày càng có ý thức hơn về đa dạng trong nghề mẫu, và dành sự tôn trọng cho các người mẫu cao tuổi. Tôi ước mọi người có thể giống Yves Saint Laurent hay Balmain hơn, những người thực sự hiểu tầm quan trọng của việc hình ảnh đại diện cho tất cả phụ nữ vì họ là những người thực sự mua quần áo.
Cách đây vài năm, một trong những người đại diện đầu tiên của tôi, Akim, đã liên hệ với tôi và nói: “Bây giờ là thời của những cô gái nổi tiếng những năm 2000, 2001. Bạn có muốn quay lại làm người mẫu không? Và tôi trả lời: “Không, tôi đang bận bịu với công việc riêng của mình.” Anh ấy đã liên lạc với tôi nhiều lần sau đó. Anh ấy nói, “Có nhà thiết kế tuyệt vời này, Marine Serre, người luôn theo đuổi sự đa dạng; lấy quần áo cũ và làm thứ khác từ nó.” Điều đó hoàn toàn phù hợp với triết lý của tôi. Marine Serre là lý do khiến tôi quay lại.
Tôi đã có một mùa mốt thực sự tốt ở Paris vào năm nay. Tôi trở lại sàn diễn Vivienne Westwood lần đầu tiên kể từ khi tôi ngừng làm người mẫu. Tôi nghĩ Andreas đã một mình trở lại thế giới thời trang một cách mạnh mẽ. Vivienne thực sự yêu anh ấy. Tình cảm giữa họ rất thiêng liêng. Trong Vivienne Westwood chúng ta luôn thấy được sự hiện diện của Andreas. Marine Serre và Ester Manas thực sự là lúc tôi trở về với gia đình. Không chỉ hòa nhập, chúng tôi còn thực sự gắn kết với nhau và sử dụng sức mạnh gia đình mạnh mẽ này để tạo ra thứ gì đó giúp người mẫu cảm thấy an toàn. Họ chọn tôi vì chính con người bên trong tôi. Và tôi rất tự hào rằng phụ nữ có thể tìm thấy chính mình trong tôi.
Tôi là người Bỉ, với dòng màu Congo và bạn cũng có thể hiểu rằng một người mẫu da màu trong thời trang vào những năm 90 là một điều không mấy dễ dàng. Tôi là sinh viên thiết kế thời trang năm thứ nhất và một trong những người bạn của tôi đã được chọn để trình bày bộ sưu tập sau đại học của cô ấy. Cô ấy đề nghị tôi tham gia buổi biểu diễn của cô ấy. Hai đặc vụ, Jean và Akim, tìm thấy tôi ở đó và nói: “Kina, chúng tôi yêu bạn nhưng bạn phải rời Bỉ vì chỉ những cô gái tóc vàng, mắt xanh mới được làm việc.” Tôi đã chứng kiện tất cả những điều đó ở trường và mọi nơi. Cuối cùng, tôi đã đến Paris nơi tôi có cơ hội với Elite. Buổi trình diễn lớn đầu tiên của tôi là ở Vivienne Westwood vào năm 1997 và đó chính là cánh cửa mở ra sự nghiệp làm mẫu huy hoàng của tôi.
Tôi đã làm luyện tập hăng say cho công việc này, như tập đu dây hay dành nhiều thời gian trong rạp xiếc sau buổi casting thay vì đi dự tiệc với mọi người. Tôi muốn làm điều gì đó mà tôi có thể dồn sức lực của mình vào. Tôi cho môt người bạn xem bức ảnh về trò xiếc của tôi ở hậu trường Vivienne Westwood và Vivienne dừng lại trước mặt, nhìn vào bức ảnh. Cô ấy nói: “Thật tuyệt vời,” và cô ấy quyết định đến rạp xiếc để gặp tôi. Chúng tôi thực sự kết nối và sau đó cô ấy quyết định chọn tôi cho tất cả các show diễn của cô ấy. Cô ấy thường nói: “Hãy theo đuổi ước mơ của bạn”.
Thực hiện Dory
Theo Vogue