Kẻ phá luật Jeremy Scott: ngông nghênh và dị biệt
Ngày đăng: 07/09/17
Hai mươi năm kiến tạo thương hiệu và gầy dựng tên tuổi, là một con số đủ cho Scott biết người biết mình. Và không thể nào phủ nhận, dù số lượng người yêu thích và căm ghét ông đã lên tới con số khổng lồ thì gu thẩm mỹ hậu hiện đại của Scott cũng đã lan tỏa khắp nơi.
Show diễn thời trang tháng hai của Jeremy Scott diễn ra trong bầu không khí ngộ ngạt khi phải chờ đợi suốt 45 phút cho sự xuất hiện của Kylie Jenner. Những biên tập viên hàng đầu của Elle và Teen Vogue phải miễn cưỡng xem live stream trong phòng chiếu. Người mẫu Gigi Hadid xuất hiện với trang phục có in gương mặt của Chúa Jesus; Anna Cleveland thì rực rỡ như Vegas về đêm. Fashionista.com gọi chương trình bằng cái tên không lấy gì làm dễ chịu, mặc cho những lời phê bình nhạo báng tràn ngập thì đối với Scott, sự hỗn loạn bao trùm, các ngôi sao cùng sự dỏm dáng luôn là toàn bộ tâm điểm.
Đáp lại những lời chỉ trích, nhà thiết kế 42 tuổi vẫn bình thản: “Tôi sẽ nói là họ ngốc nghếch và họ nên đến xem một chương trình khác”.
Trên TV, người ta có thể thấy Katy Perry và Miley Cyrus với thiết kế eye-popping của Scott trong MTV Video Music Awards. Beth Dincuff Charleston, giảng viên dạy về lịch sử thời trang tại Parsons chia sẻ, khi bà hỏi những sinh viên ai là nhà thiết kế mà họ yêu thích, cái tên mà bà nghe nhiều nhất là Scott.
“Rất nhiều lần gu của tôi không được chấp nhận ngay tức thì nhưng cuối cùng nó lại trở thành chính thống. Đó là điều tôi muốn nhấn mạnh đến những người không ưa tôi” – Jeremy Scott
Scott sinh ra ở ngoại ô thành phố Kansas, một nơi rất xa thế giới thời trang. Nhưng thời kì trung học ông đã phát hiện ra tạp chí Details, ông dần ám ảnh với những nhà thiết kế của những năm 80 như Jean Paul Gaultier, Martin Margiela và Franco Moschino. Sau khi học thiết kế tại Pratt Institute ở Clinton Hill, ông đến Paris, mơ mộng sẽ cống hiến cho Gaultier. Nhưng ông không tìm được nơi để thực tập, Scott rơi vào tình trạng túng quẫn và ngủ vật vạ trên tàu điện ngầm.
Năm 1997, ông tự tổ chức buổi trình diễn thời trang riêng bằng cách sử dụng phế liệu từ cửa hàng thuốc tây. Bộ sưu tập với áo choàng của bệnh viên cùng những nếp gấp hình học và băng cứu thương với giày cao gót xuất hiện đầy thu hút trên French TV. Tức thì, ở tuổi 22, Scott trở nên nóng bỏng trong làng thời trang Paris. Mario Testino chụp ảnh trang phục của ông. Isabella Blow, biên tập viên kiêm stylist, người đã khám phá ra Alexander McQueen, đảm nhiệm chức cố vấn. Karl Lagerfeld bảo với Le Monde rằng Scott là nhà thiết kế duy nhất có thể kế nhiệm ông tại Chanel. Và vài năm sau, Scott làm trang phục trình diễn cho Madonna và Bjork. Scott nói: “Đó như câu chuyện cổ tích. Nó rất… tâng bốc, đồng thời, cũng đầy áp lực”.
Một năm sau, Scott ra mắt bộ sưu tập thứ tư – bày tỏ sự tôn kính đối với thời kì hoàng kim của thời trang những năm 1980, Vogue gọi nó một cách mỹ miều là “destined to sink”. Tuy nhiên bao quanh bộ sưu tập là đủ các ý kiến trái chiều, Scott chia sẻ: “Đó là một trong những điều khó nhất để chịu đựng. Nó giống như những người cách đây năm phút trao những lời khen đẹp đẽ và ngay sau đó là những điều tàn ác. Tôi rất chấp nhận tính cá nhân”.
Năm 2001, ông quyết định rời Paris để đến Los Angeles định cư, nơi mà ông có thể tiếp xúc gần gũi với các khách hàng nổi tiếng của mình. Hollywood là đích nhắm đã được xác định, Scott nhớ về chọn lựa này: “Mọi người nghĩ tôi điên. Nhưng Hollywood chỉ ra rằng những gì chúng tôi nghĩ về thời trang, cách mọi người mô phỏng theo kiểu ăn mặc của người nổi tiếng dù là trên thảm đỏ hay chỉ là đi lấy một tách cafe”.
Năm 2011, Jeremy Scott trở thành giám đốc sáng tạo của Moschino, những bộ sưu tập của ông được lấy cảm hứng từ các nhân vật hoạt hình như Bart Simpson, SpongeBob hay McDonald’s và nó tràn ngập trên sàn diễn. Ông cũng gắn kết chặt chẽ hơn với Katy Perry, A$AP Rocky, Miley Cyrus… Mặt khác, tên tuổi của Scott lúc này đi liền với những vụ kiện tụng bản quyền. Dù vấn đề được đã được giải quyết thì chủ đề “nhạy cảm” của thời trang, tham khảo hay đạo nhái lần nữa được khơi gợi. Julie Zerbo, một nhà tư vấn pháp luật nói: “Trong một khoảnh khắc ở đó. . . Tôi đã đặt câu hỏi về vai trò của Jeremy Scott trong ngành thời trang là gì. Nhưng sự mới lạ không phải là điều làm tăng khả năng tiêu thụ sản phẩm thời trang. Demna [Gvasalia của nhãn hiệu Vetements] và Gucci tham khảo rất nhiều cho công việc. [Sao chép] ít gây hại cho danh tiếng của một người. Và tôi cho rằng những người trẻ, những người mua các vỏ iPhone của Scott và những bộ sưu tập lấy cảm hứng từ Barbie không quan tâm”.
Tầm nhìn về thời trang của Scott đã trở thành quy tắc tiêu chuẩn. Người ta nhớ đến chiếc túi có giá $2.100 của Balenciaga có kiểu dáng hao hao chiếc túi mua sắm của IKEA hay Gucci thêu hình vịt Donald lên áo khoác. Kelly Cutrone, một người làm truyền thông lẫy lừng nói: “Anh ta là kẻ phá luật, nhưng nó tốt cho ngành thời trang…”.
“Anh ta là kẻ phá luật, nhưng nó tốt cho ngành thời trang…” – Kelly Cutrone
Altuzarra và Thom Browne đã từ bỏ Tuần lễ thời trang New York để đến Paris, hay bỏ hẳn như Narciso Rodriguez thì Scott vẫn kiên nhẫn bám trụ: phải chăng là mong muốn giữ lại ánh hào quang, những tiêu đề cùng sự kịch tính mà nó từng được hứa hẹn?
Như nhiếp ảnh gia Shawn Brackbill chia sẻ, mặc dù các chương trình của Scott không được truyền thông đánh giá quá cao thì vẫn thu hút được đám đông mộ điệu đầy say mê: “Ông ấy sở hữu dàn siêu mẫu. Tôi nghĩ đó là minh chứng. Cho dù đó chỉ là show diễn cho vui hay khác biệt với những gì từng có, thì mọi người đều muốn trở thành một phần của nó”.
Lược dịch: Koi
Theo nypost.com