Power dressing – Tự do hơn, nữ tính hơn và không cần tuân theo quy tắc
Ngày đăng: 21/12/22
Các nhà thiết kế ngày nay đang bắt đầu phủ nhận ý niệm: Ăn mặc quyền lực là cách phụ nữ sử dụng để chiến đấu ở nơi công sở.
Power dressing – Ăn mặc quyền lực, một thuật ngữ được dùng từ những năm 1970. Cách ăn mặc này phổ biến với áo vest độn vai kín đáo che ngực và chân váy đến đầu gối, thường được mặc bởi những người phụ nữ có tầm ảnh hưởng hoặc giữ chức vụ cao nơi công sở. Mục đích là để được tôn trọng hơn trong môi trường phần nhiều là nam giới. Các nhà thiết kế ngày nay đang bắt đầu phủ nhận ý niệm: Ăn mặc quyền lực là cách phụ nữ sử dụng để chiến đấu ở nơi công sở.
Trong một cảnh từ bộ phim hài lãng mạn Baby Boom của Nancy Meyers (năm 1987), J.C. Wiatt (còn được gọi là “The Tiger Lady”) do Diane Keaton thủ vai, một chuyên gia tư vấn của công ty, tiến vào phòng họp giữa trung tâm Manhattan để bán thực phẩm trẻ em Country Baby.
Wiatt mặc một đồ bộ đồ với phần vai độn có màu đen và xám trong trạng thái căng thẳng như chiếc thắt lưng khổng lồ mà cô đang mang. Cô đạt được thoả thuận, nhưng sau đó lại từ chối. Cuối cùng, cô quyết định cung cấp máy bơm và loa điện thoại cho một trang trại ở Vermont và tiếp tục làm thực phẩm cho trẻ, thư giãn trên ghế bập bênh với người yêu và con trai, cùng lúc mặc quần áo nữ tính ấm áp giữa ánh sáng dịu dàng.
Vào thập niên 80, sức mạnh nữ giới thật không phù hợp. C-suite (Những vị trí như CEO hay CFO) không phải là để trưng diện. ‘Sức mạnh’ thường được thể hiện qua hình ảnh cặp đệm vai quá khổ cũng như một bộ vest sọc.
Một ví dụ khác, cảnh mở màn của “Working Girl” (1988) của Mike Nichols, đây được coi là bản tuyên ngôn của chủ nghĩa tư bản thập niên 80. Nhân vật của Melanie Grith, Tess McGill, một thư ký vùng ngoại ô New York, đi đến văn phòng với chiếc chân váy quá đầu gối, mái tóc đánh phồng như tham vọng cô cùng miếng đệm vai rộng hơn cầu Brooklyn. Giống như J.C. Wiatt, Tess mặc như vậy để đối mặt với một ‘trận chiến’. Điểm mấu chốt ở đây là: Quyền lực và nữ tính không đi đôi với nhau.
Ba mươi năm sau…
Ba mươi năm sau, ăn mặc quyền lực (power dressing) đã phát triển theo những cách mà chính trị tình dục (sexual politics – khi tình dục được đưa vào chính trị, tin rằng một bên giới tính đang kiểm soát, thống trị bên còn lại ngay cả trong chuyện chăn gối) đã không làm được (ít nhất là không đủ). Trong những hashtag #TimesUp này, các nhà thiết kế đang cố gắng tháo dỡ sợi chỉ vẫn đang phân chia sức mạnh và vẻ nữ tính. “Tôi nghĩ rằng bộ vest nữ, trong một thời gian dài, đã cố gắng để thi đua với một chiếc áo khoác nam giới khi họ mặc nó đến chỗ làm. Điều đó hoàn toàn che giấu vẻ nữ tính của bạn”, Joseph Altuzarra, người đoạt giải thiết kế quần áo công sở cho phụ nữ nói.
Với rất nhiều phụ nữ mạnh mẽ ngày nay ăn mặc phù hợp với mình hơn, nữ tính hơn, tôi nghĩ nó đã nổi lên như một biểu tượng của sức mạnh phái nữ. Trong trường hợp của chúng tôi, may mặc luôn luôn có mục đích làm nổi bật vẻ nữ tính và sức mạnh của người phụ nữ.
Altuzarra cho còn cho biết: “Với rất nhiều phụ nữ mạnh mẽ ngày nay ăn mặc phù hợp với mình hơn, nữ tính hơn, tôi nghĩ nó đã nổi lên như một biểu tượng của sức mạnh phái nữ. Trong trường hợp của chúng tôi, may mặc luôn luôn có mục đích làm nổi bật vẻ nữ tính và sức mạnh của người phụ nữ”. Điều nổi bật ở thương hiệu của Joseph Altuzarra chính là những bộ đồ công sở lấy hứng từ mẹ anh, nhân viên ngân hàng. Bà là nguồn cảm hứng cho bộ sưu tập Mùa Thu năm 2018. Những mẫu vải sọc của Altuzarra với thiết kế mô phỏng thân hình đồng hộ cát luôn là sự lựa chọn hoàn hảo để phô ra một chút nam tính và vẻ kín đáo của trang phục công sở, nó có thể làm cho người phụ nữ trông gợi cảm, tự tin và thoải mái.
Altuzarra không phải là nhà thiết kế duy nhất thiết kế lại quần áo công sở cho phụ nữ và tái cấu trúc ý tưởng của việc ăn mặc quyền lực. Giorgio Armani, vị thần của đồ công sở, đã khép lại bộ sưu tập của mùa thu năm 2018 với một bộ đồ đen lấp lánh pha lê. Và Gabriela Hearst trích dẫn “những phụ nữ phải ăn mặc như đàn ông khi đi làm” là nguồn cảm hứng cho bộ sưu tập Thu 2018 của cô.
Cô đã lấy hình mẫu người phụ nữ quyền lực Robin Wright, Lauren Hutton (người mà cô đã gặp tại một sự kiện bảo tồn rừng mưa nhiệt đới ở châu Phi) và Cecile Richards (cựu chủ tịch và CEO của Planned Parenthood) như những nàng thơ của mình. Quần áo sang trọng, lộng lẫy – thiết kế trông rất gợi cảm nhưng cũng hợp lý và mạnh mẽ hơn khi chúng được thiết kế để tạo ra những bước tiến. Nếu những mẫu thiết kế của năm qua hoàn toàn bó buộc, không truyền cảm hứng, làm người phụ nữ ngộp thở trong chiếc váy bó sát – quần áo của Hearst, thay vào đó, khuyến khích sự thoải mái.
Stella McCartney đã gộp sức mạnh với sự thoải mái một cách vui tươi, dễ chịu và tái cấu trúc một sản phẩm với 3 mảnh vải khác nhau, đôi khi mặc những bộ quần áo kinh điển của nam giới theo cách từ trong ra ngoài, vải lót được dùng để khâu cho tay áo trong khi áo ghi lê sọc có vai được kết hợp với áo choàng dài qua gấu quần.
“Phụ nữ đòi hỏi sự thành công theo những quy chuẩn của riêng họ và họ sẽ mặc sao cho phù hợp”.
Nhà mốt Ý Max Mara, người từ lâu đã theo dõi cách những người phụ nữ quyền lực ăn mặc, tóm tắt bộ sưu tập Mùa Thu 2018 với ghi chú kèm theo: “Phụ nữ đòi hỏi sự thành công theo những quy chuẩn của riêng họ và họ sẽ mặc sao cho phù hợp”. Và thậm chí cả nhà thiết kế New York Ulla Johnson, được yêu quý bởi những chiếc váy đẹp tuyệt vời thoải mái, đã tạo nên một bộ sưu tập Mùa Thu 2018 được thiết kế tỉ mỉ với hoạ tiết nhỏ xinh, đậm chất Manhattan, như một sự nhắc lại về phụ nữ và quyền lực “Mặc đẹp không đồng nghĩa với sức mạnh”.
Khái niệm nữ tính và quyền lực như là hai cụm từ tương phản với nhau đã lạc hậu. Johnson đã tự coi bản thân như là một nàng thơ của chính mình, xây dựng thương hiệu dựa trên thẩm mỹ của riêng mình. Cô đã có những bước tiến tuyệt vời với chiếc váy suông nữ tính.
Ngày nay, có nhiều quyền lực hơn trong sự tự do — nhiều quyền lực hơn trong việc loại bỏ các quy tắc hơn là tuân theo chúng trong việc ăn mặc của nữ giới.
Lược dịch: Nhi Nguyễn
Theo Vogue Úc